Xuyên thành hào môn ngốc tức phụ
Sân Chúc tỉnh lại trong cảm giác bị đông lạnh đến tận xương. Máu trong người như ngừng chảy, rét buốt thấu tủy, áp lực nặng nề cuồn cuộn dồn ép khắp tứ chi. Cả cơ thể như bị xiềng xích lạnh giá trói chặt, nước băng lạnh ngắt tràn vào miệng mũi, dồn cơn đau trướng căng vô tận, kéo hắn chìm xuống đáy vực băng lạnh.
Trong cơn mơ hồ, hắn vùng vẫy trong vô vọng, cố gắng xua đi cơn đau và hơi thở đang dần rời bỏ. Đột nhiên, một nguồn nhiệt ấm áp xuất hiện. Theo bản năng, Sân Chúc giữ chặt lấy nó, bàn tay đầy sức lực nắm lấy bàn tay kiên định kia. Nhờ đó, hắn được kéo ra khỏi cơn lốc xoáy tử vong, từ đáy nước lạnh giá phá lên mặt nước. Bị kéo ra khỏi vực sâu lạnh lẽo, hắn ho khan, nôn ra mấy ngụm nước, rồi tham lam hít lấy từng hơi không khí.
Đầu óc thiếu oxy khiến hắn choáng váng, trước mắt tối sầm lại. Trong khoảng khắc giữa hư vô, một giọng nam trầm thấp, như có từ tính, vang bên tai:
“Tiểu Chúc ngoan, không sao rồi.”
Lưng hắn được một bàn tay ấm áp vỗ nhẹ, tiếng nói trấn an như một nguồn lực nâng đỡ, khiến trái tim vốn tĩnh lặng của hắn khẽ bừng sáng trở lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT