Cô từ từ mở mắt, lập tức nhìn thấy Hồ Hữu Bạch đang đứng trước mặt. Nhớ lại vừa nãy được hắn cứu giúp, Minh Nguyệt Duyệt hơi ngượng ngùng.
“…Cảm ơn ngươi.”
Tiếng nói mềm nhẹ phát ra từ cô gái nhỏ. Hồ Hữu Bạch nở một nụ cười — nụ cười đầu tiên nở trên khuôn mặt non nớt của hắn.
“Ta không phải đến để cứu Minh Y Y, mà là để giúp ngươi.”
Minh Nguyệt Duyệt tuy cảm kích, nhưng sau những năm dài chịu đựng sự tàn nhẫn, cô không còn dễ tin người.
“Vì sao ngươi lại giúp ta?”
Hồ Hữu Bạch hờ hững đáp: “Vì ta muốn vậy thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT