Nếu chúng ta đoán được, thì lão tổ đó cũng có thể suy đoán ra.”
“Bất kể có thể giữ kín bao lâu, dù chỉ một ngày, cũng phải bảo mật.” Đổng Kỳ Anh nói với giọng kiên quyết.
Vương Thượng lắc lắc chiếc hộp trong tay rồi quay người lại, ngữ khí bình thản: “Đi thôi, về báo cáo kết quả. Lãnh Phong Vũ đúng là kẻ tự đại ngu ngốc, cầm một mảnh đồ cổ vỡ vụn mà tưởng là báu vật tuyệt thế, ta thấy đầu óc hắn đúng là có vấn đề.”
Thượng Quan Ngọc và Đổng Kỳ Anh liếc nhau, bực bội nói: “Đúng vậy, nhận nhầm đồ vật thì cũng thôi, lại còn gây ra một mớ hỗn loạn lớn như vậy, khiến chúng ta phải huy động bao nhiêu người.”
Đổng Kỳ Anh duỗi người, nói: “Phải điều tra kỹ sản nghiệp của Lãnh gia, toàn bộ chi phí cho lần hành động này để họ chi trả.”
“Lãnh Phong Vũ đã chết, không còn người thừa kế, chỉ sợ tài sản sẽ bị quốc gia tiếp quản.”
“Vậy thì cũng phải đóng tiền xong mới được tiếp quản.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play