Tạ Thần bước ra từ phía sau, ánh mắt đảo qua một vòng, lập tức nhận ra một người quen.
Tiêu An Vũ đang treo cánh tay phải trước ngực, giơ tay còn lại lên, lười biếng chào hắn. So với đám người trong phòng – người thì cụt tay, kẻ thì gãy chân – thương thế của hắn coi như nhẹ nhất. Tuy nhiên, hắn không đến đây để dưỡng thương, mà chủ yếu là để giám sát đám người bị thương nhưng không chịu yên phận kia.
Tạ Thần hỏi:
“Những người này các ngươi chữa không được à? Không phải có thuốc cầm máu sao?”
Đường Định lắc đầu:
“Không phải họ, theo ta.”
Tạ Thần đi theo hắn đến tận cùng lều trại, chỗ sâu nhất. Dường như mọi người xung quanh đều chú ý tới, bầu không khí đột nhiên trầm lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT