Đúng lúc đó, con tượng đất đang đình trệ ở giữa không trung đột nhiên vặn vẹo, nó giống như một mũi tên sắc bén nhắm thẳng Manh Điềm mà bắn tới. Thượng Thanh lanh tay lẹ mặt quăng một lá bùa ra, ngăn cản con đường phía trước tượng đất đó. Tượng đất tựa hồ như rất kiêng kỵ lá bùa, dứt khoát chuyển ngoặt sang một phương hướng khác.
Thiệu Ngôn tiến lên một bước, chắn trước mặt Manh Điềm, lấy ra pháp khí của mình và hỏi rằng: “Đây là thứ gì thế? Sao anh lại cảm nhận được một luồng âm khí?”
Thượng Thanh xoay qua một bên né tránh công kích, động tác rất ung dung bình thản, rõ ràng là không coi vật này ra gì, “Âm khí không phải do nó, còn có thứ khác đang ở đây.”
Vào lúc y vừa phân tâm nói chuyện, tượng đất kia như thể nhìn ra được thời cơ, cái miệng to bằng hạt đậu tương đột nhiên mở ra, trong miệng đen ngòm ồ ồ toát ra hắc khí. Thượng Thanh không chịu lùi bước, giơ tay bấm một đạo chỉ quyết, thu toàn bộ hắc khí đó vào trong lòng bàn tay. Nơi này là khu căn hộ, thứ này một khi thoát ra rất dễ dàng làm hại người khác.
Mà cùng lúc đó, kệ để đồ bên ngoài phòng khách bỗng nhiên đung đưa, hoá ra trên kệ này cũng có đặt mấy đồ chơi đất sét nung y hệt. Mấy con tượng đất đồng thời bay lên, mục tiêu vẫn là Manh Điềm đứng ở sau lưng Thiệu Ngôn. Thiệu Ngôn đang bày trận, lúc nghe thấy thanh âm quay đầu lại thì đã chậm.
Thượng Thanh móc cây kim truỳ ra, đang định tung kim truỳ về phía này, động tác đột nhiên ngừng lại, “Ủa?”
Manh Điềm trơ mặt nhìn những con tượng đất cứng như một cục đá đang phóng vọt tới chỗ mình, chỉ cảm thấy trong nháy mắt thôi mình sẽ bị món đồ chơi nhỏ đó đánh cho chảy máu vỡ đầu…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT