Tối hôm qua, Ninh Vu Thần mang ngọc thạch đi ngủ, từ 11 giờ đêm ngủ một mạch đến tận sáng. Giấc ngủ lần này ngon đến mức chưa từng có trước đây. Tuy nhiên, do đã hình thành thói quen sinh hoạt, khoảng hơn 6 giờ, cậu bắt đầu lơ mơ tỉnh dậy. Mở mắt ra, cậu phát hiện giường của Lộ Thính Ngôn lại trống không!
Thế là cơ thể cứ thế không tự chủ được mà đứng dậy đi tìm người. Sau khi nhìn quanh trong phòng tắm mà không thấy, cậu lại định bước ra ngoài. Ngay khoảnh khắc còn đang do dự có nên gọi điện thoại hay không, Lộ Thính Ngôn liền vừa vặn trở về.
Tuy bị cận thị, nhưng khoảng cách quá gần khiến Ninh Vu Thần không chỉ ngửi được hương bạc hà nhàn nhạt trên người đối phương, mà còn thấy được bộ đồ ngủ hình gấu trúc đáng yêu mà Lộ Thính Ngôn đang mặc. Tứ chi thon dài, mái tóc hơi rối chưa được chải chuốt, so với hình ảnh ôn nhã và có chút hung dữ thường ngày, trông Lộ Thính Ngôn lúc này thật sự rất… ngây thơ.
Có hơi… đáng yêu.
Ninh Vu Thần mờ mịt gật đầu. Cậu vốn định hỏi vì sao Lộ Thính Ngôn lại gửi tin nhắn cho mình lúc sớm như vậy, có chuyện gì quan trọng chăng?
Nhưng nghĩ lại mối quan hệ hiện tại giữa hai người, cũng chưa thân thiết đến mức cậu có thể chất vấn kiểu tra hỏi như vậy. Thế là cậu lại thấy hơi phiền muộn, không muốn nghĩ tiếp nữa, quay người trèo lại lên giường ngủ tiếp.
Lộ Thính Ngôn nhìn thấy cả chuỗi hành động của Ninh Vu Thần thì bắt đầu nghi ngờ: phải chăng đối phương tỉnh dậy vì không thấy mình trong phòng, nên mới đi một vòng tìm? Bằng không sao lại đi dép ngược thế kia?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play