“À.” Bạch Cẩn khẽ cười, trên gương mặt tuấn tú nở nụ cười nhàn nhạt, pha chút mỉa mai: “Tôi đương nhiên biết, nhưng nếu tôi thật sự muốn làm vậy, ngài nghĩ tôi sẽ dừng sao? Chu thượng tướng, đầu óc là thứ tốt, lần sau hy vọng ngài mang theo khi ra khỏi nhà.”
Người này xưa nay luôn vậy, lời nói lúc nào cũng khiến người tức giận. Thích Vanh đã quen chứng kiến, nhưng đây là lần đầu ông đứng phía sau, được anh che chở, nhìn anh đối đầu người khác. Trong khoảnh khắc, ông thấy mơ hồ, khó hiểu, thậm chí có chút bồng bềnh như mộng.
Nhưng Chu thượng tướng bên kia đã tức đến điên.
“Bạch Cẩn, cậu tưởng cậu trốn được sao?” Nói xong, ông ta ngắt liên lạc, hạ lệnh: “Bắn chìm chiến hạm phía trước.”
Bạch Cẩn chỉ nhàn nhạt đáp: “Tôi chờ.”
Chu thượng tướng giận dữ đóng liên lạc. Hoà đàm thất bại, chỉ còn cách ra tay. Một kẻ đã hoàn toàn phản bội như Bạch Cẩn, đế quốc cũng không cần giữ lại. Giờ chỉ cần tiêu diệt anh và Thích Vanh, sau đó tung tin họ vượt ngục bị tiêu diệt, mọi chuyện coi như xong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play