Lục Tư Hoa nói: “Bây giờ ba con đã thay đổi rất nhiều rồi, con không cảm thấy giờ ba con đã không chịu nghe lời bà nội nữa sao?"
Tô Kiến Quốc cúi đầu nhưng không nói lại. Bởi vì mẹ cậu nhóc nói không sai, từ sau khi Vãn Vãn xảy ra chuyện, ba cậu nhóc đã thay đổi rất nhiều, không còn chuyện gì cũng nghe lời nhà trên như trước đây nữa.
Hai mẹ con Lục Tư Hoa đang nói chuyện thì bên phía nhà con trai Cả, Tô Kiến Hoành cũng đang nổi giận đùng đùng.
“Lúc con qua đó thật sự không còn gì ăn hết sao?” Lưu Chiêu Đệ có chút không tin, nhà chú hai bắt đầu ăn cơm chưa được bao lâu thì Kiến Hoành đã ra ngoài, nhanh như vậy đã ăn sạch không còn thừa miếng nào. Có thế nào thì cô ta cũng không muốn tin, ngược lại cô ta cảm thấy nhà chú hai đang cố ý làm vậy.
Tô Kiến Hoành ấm ức nói: “Hết rồi, miếng cuối cùng đã bị Kiến Quốc ăn sạch, muốn moi cũng không moi được." Vừa nhớ đến chuyện này cậu ta lại cảm thấy nhà chú hai cố ý không để cậu ta ăn.
Tô Đại Lực nói: “Vậy lần sau con qua đó sớm một chút, bọn họ mới bắt đầu ăn thì con đi qua, vậy thì không sợ bên đó cho hết đồ ăn vào miệng"
Lưu Chiêu Đệ nói: “Như vậy cũng không ổn, Kiến Hoành có thể ăn được một lần nhưng không thể ngày nào cũng qua ăn được. Kiến Hoành, con nghĩ cách hòa hoãn quan hệ với đám Kiến Quốc đi, chỉ cần quan hệ tụi con tốt lên thì con không cần đi giành nữa, mà đám Kiến Quốc sẽ tự động mang đồ ăn ngon đến trước miệng con thôi."
Mắt Tô Kiến Hoành dần mở to, sau đó hai mắt sáng bừng. Đúng đó, cậu ta có thể nghĩ cách quan hệ tốt với Kiến Quốc.
Vốn dĩ quan hệ giữa họ cũng không tệ, Kiến Quốc còn thường xuyên đi chơi b.ắ.n bi với cậu ta nữa, quan hệ tốt rồi thì sau này sợ gì không có đồ ăn ngon chứ?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT