Sáng sớm hôm sau, Lương Mộng kiên quyết tự lái xe đưa Lữ Châu ra sân bay.
Trên đường đi, Lữ Châu liên tục khuyên Lương Mộng nên thoải mái, dù kết quả của Long Tuyền có thế nào, cũng hy vọng cô không hoàn toàn đắc tội với Vương Hiền Thành.
“Nhìn tôi có vẻ dễ đắc tội người khác lắm sao?”
Lương Mộng đeo kính râm, nửa đùa nửa thật nói.
Lúc này, Lữ Châu mới nói thật: “Vương Hiền Thành, tôi đã từng gặp ông ta, chỉ một lần.
Có lần ông ta đến sân golf của chúng tôi chơi, quản lý câu lạc bộ nhờ tôi giúp ông ta chỉnh lại động tác.
Một người rất tự cao, cũng rất cố chấp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play