Lữ Châu ngồi nghe mà gương mặt đỏ ửng vì xấu hổ, cúi gằm xuống, gần như muốn vùi cả mặt vào bát mì!
Thỉnh thoảng ngẩng lên, anh lại nhìn Lương Mộng với ánh mắt cầu cứu.
Lương Mộng vẫn bình thản ăn mì, như thể đang thưởng thức một vở hài kịch, tiếp tục nghe mẹ Lâm thao thao bất tuyệt.
“Lữ Châu à, thật ra trước đây dì rất hài lòng với cháu đấy!
Đứa trẻ giỏi giang, còn trẻ mà đã thành đạt, nhân phẩm lại tốt!
Nếu cháu có thể làm con rể dì, không chỉ nhà họ Lâm mà tổ tiên mười tám đời của dì cũng phải biết ơn cháu!”
“Phụt!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT