Thực ra chuyện Phó Hàn Tranh tìm vợ, ông bà cụ cũng không quá khắt khe. Chỉ cần đối phương không quá khác biệt, không quá hẹp hòi, gia thế cũng không phải điều quan trọng nhất. Dù nhà Lục Kiều ở nông thôn, nhưng xét theo hoàn cảnh hiện tại của cô, chưa chắc đã không xứng đôi với Phó Hàn Tranh.
Hai năm ngắn ngủi, Lục Kiều đã tự tạo cho mình một vị trí môn đăng hộ đối.
Ở một nơi khác, Phó Hàn Tranh gặp Giang Bình tại quán trà. Giang Bình ngồi đối diện, ánh mắt ông ta nhìn thẳng về phía Phó Hàn Tranh. Không khí yên tĩnh, cả hai không ai mở lời trước.
Sau vài phút im lặng, Giang Bình không giữ được bình tĩnh, lên tiếng trước. Ông ta đặt tay lên môi, hắng giọng rồi nói:
“Phó Hàn Tranh, chú cũng đoán được phần nào lý do cháu gọi chú đến đây.”
Phó Hàn Tranh ngước nhìn, khẽ cười rồi đáp:
“Đồng chí Giang, tuy tuổi tác chúng ta chênh lệch hơn mấy chục năm nhưng về vai vế thì đúng là ngang hàng, với tôi, con gái chú chỉ là người vai dưới thôi, tôi không có ý gì về chuyện đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT