Loại cảm giác này rất không ổn, làm cho Phương Thuật cảm thấy hôm nay đến đây là một chuyện hoàn toàn sai lầm.
“Trước đó tôi ở thủ đô đã nghe nói cha mẹ tôi ở nhà xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đầu tiên là nhà ở bị người ta đốt, suýt chút nữa thì chết cháy trong nhà, sau đó lại bị người ta lừa ra ngoài đường bị tai nạn xe cộ?”
“Ông nói xem chuyện này có trùng hợp quá không. Hai lần đều suýt chút nữa là lấy mạng cha tôi rồi, có phải là thật sự trùng hợp?”
Lục Kiều nói đến đây thì sắc mặt trở nên nghiêm nghị hơn, ánh mắt sắc bén lướt qua người Phương Thuật và Chu Quảng Nguyên.
“Lục Kiều, cháu suy nghĩ nhiều rồi đó?” Phương Thuật có chút lúng túng nói. Thực ra giải thích hay không giải thích thì Phương Thuật đều cảm thấy vô dụng, bởi vì ánh mắt Lục Kiều nói cho bọn họ biết — không phải là Lục Kiều nghi ngờ bọn họ, mà là khẳng định việc này là do bọn họ làm.
Trong lòng Phương Thuật rất bất an, đúng vào lúc này Lục Kiều lại lên tiếng một lần nữa:
“Đại sư Phương, không biết ông đã từng nghe câu nói như thế này chưa: làm nhiều chuyện xấu sẽ bị tổn thọ, hơn nữa khi xuống địa ngục thì sẽ bị nhấn xuống vạc dầu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play