Hắn ta giận dữ mắng một câu, hất người ra.
“Cái gì mà cầu lấy trường sinh dược! Bất quá chỉ là lời nói để trấn an triều cục của hai người kia mà thôi, bọn họ muốn trước tiên đè ép chuyện này xuống, rồi chậm rãi thanh trừng những kẻ có dị tâm…”
“Nhưng thưa chủ thượng, đế ấn và đế chiếu kia đã bị đám lão hồ ly trong triều kiểm chứng qua, đích xác là thật... Hắn, Tưởng Phù Dung, cho dù có bản lĩnh đến đâu, cũng đâu thể tiên đoán sinh tử của chính mình được chứ?”
Sắc mặt Hứa Nghiên âm trầm: “Đừng quên, tên Hứa Mặc Bạch kia chính là kẻ được tôn xưng là ‘tiểu thần tiên’ tính không sai một bước. Bản quân vốn tưởng hắn mỗi ngày lải nhải xem thiên tượng chẳng qua chỉ là kẻ giả thần giả quỷ, lại hóa ra là ta đã xem thường hắn rồi.”
Hắn ta nói xong, khẽ nhếch môi: “Tưởng Phù Dung đã sớm liệu được tai kiếp sắp đến, vì không muốn khiến Lãm Nguyệt náo loạn vì hắn, ngay cả đế ấn và đế chiếu cũng đã chuẩn bị sẵn để trao cho người khác. Chu toàn đến thế, thì có ích gì? Hắn vẫn là chết rồi, cuối cùng cũng không cứu được chính mình.”
Cửu Vụ nằm quay lưng trên giường, nơi đuôi mắt rơi xuống một giọt lệ.
Hắn đã sớm biết bản thân sẽ gặp nguy hiểm, hắn có rất nhiều thời gian… để lấy lại Hộ Tâm Vân cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT