Cửu Vụ trừng mắt lườm một cái, nếu không phải trước khi đi tìm Hứa Mặc Bạch đã phát hiện người này cũng ở đây, sớm sai người báo trước cho Tưởng Phù Dung một tiếng, thì thật đã để hắn toại nguyện rồi.
Hứa Nghiên đầu lưỡi chống lên vòm miệng, sắc mặt xanh mét, đôi mắt đầy sát khí mang theo công kích hiểm độc liếc xéo về phía Cửu Vụ.
Ai ngờ thiếu nữ kia lại cong môi cười khẽ, khi lướt qua nàng vừa đi vừa lầm bầm trong miệng, tiếng giễu cợt không lớn không nhỏ, vừa đủ để hắn nghe rõ mồn một:
“Lớn đầu rồi mà còn mách lẻo, không thấy xấu hổ à.”
Cửu Vụ đẩy cửa điện bước vào, Tưởng Phù Dung chỉ hơi ngẩng đầu, lạnh nhạt hỏi: “Lại có chuyện gì?”
Ngữ khí hắn lười biếng, dường như đang cố nén giận.
Đợi mãi không nghe Hứa Nghiên lên tiếng, Tưởng Phù Dung đặt tấu chương trong tay xuống, ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm phải đôi mắt chứa ý cười long lanh như sóng nước kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play