Bọn họ kỳ vọng hắn gánh vác trách nhiệm hộ vệ thương sinh, lại cũng bởi trong thân thể hắn có kiếm cốt mà sinh lòng phòng bị. Hắn sống dưới ánh mắt của muôn người, chỉ cần đi nhầm một bước, liền vạn kiếp bất phục.
“Ta lần đầu gặp hắn, là lúc bảy tuổi. Hắn nằm trong băng quan, thoạt trông tuổi tác cũng xấp xỉ ta, vừa mở mắt liền không nói một lời, chỉ lặng lẽ nhìn những vị tiên giả đang chờ hắn tỉnh lại. Sau này ta hỏi, hắn nói, hắn đoán là mình đã không còn thân nhân, nhưng nhỡ đâu còn thì sao.”
“Bằng hữu này của ta, nhìn như có tất cả, lại tựa như chẳng có gì. Về sau ta biết hắn đem lòng yêu một nữ tử, còn thấy mừng thay cho hắn, mừng vì hắn rốt cuộc cũng có một mối ràng buộc nơi trần thế. Nào ngờ tạo hóa trêu ngươi, nữ tử ấy cuối cùng cũng chết.” Nói xong, Tưởng Phù Dung đưa tay ôm lấy Cửu Vụ.
Cửu Vụ nhắm mắt, sống mũi lại dâng lên cay xè. Nàng không muốn nghe những lời kế tiếp, theo bản năng giơ tay đẩy hắn ra. Tưởng Phù Dung ngẩn người, trong uất ức mang theo đôi phần hoang mang: “Là ta nói nhiều quá, quấy rầy giấc ngủ của nàng ư?”
Cửu Vụ kéo chăn trùm kín đầu. Hệ thống thở dài quá khứ của Huyền Ý quả thực khiến người ta thương cảm, vốn dĩ ký chủ đã tự cắt đứt quan hệ với Huyền Ý, lại đột nhiên nghe được đoạn truyện cũ này, trong lòng hẳn rất ngổn ngang.
Nó nhìn vẻ mặt mờ mịt của Tưởng Phù Dung, thần sắc càng thêm phức tạp.
Thật đúng là… quá kịch tính! Thật khó tưởng tượng nếu một ngày ba người gặp nhau thì…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT