Trưởng lão Thanh Vân kích động đứng bật dậy: “Nay chúng ta đã nắm rõ địa hình Vô Tận Thâm Uyên, phương pháp này chẳng phải như hổ mọc thêm cánh cho việc phong ấn mị ma hay sao?” Nói xong, trên mặt ông thoáng hiện vẻ do dự: “Giờ đây Huyền Ý hôn mê không rõ khi nào mới tỉnh, liệu chúng ta có nên chờ hắn tỉnh lại rồi mới quyết định…”
“Tim mạch Huyền Ý đã bị tổn thương, giữ được mạng đã là may mắn, dưỡng thần hồn ít thì vài tháng, nhiều thì vài năm, không kịp nữa rồi. Tuy không rõ là ai đã đưa tin này đến các tông môn, nhưng tàn dư Huyết Sát Môn ẩn nấp khắp nơi, nếu để bọn chúng nghe được phong thanh mà báo cho Mị Ma, Mị Ma tất sẽ đề phòng ẩn náu trong dị tượng tàn nguyệt, khi đó muốn nhân lúc tàn nguyệt phong ấn hắn ta lại càng khó hơn.”
Trúc Thanh lấy ra lệnh bài chưởng môn: “Hành động của chúng ta nhất định phải nhanh hơn Huyết Sát Môn, kỳ nguyệt khuyết kế tiếp là sau năm ngày nữa, truyền lệnh của ta, thông báo đến các tông môn, năm ngày sau phong ấn mị ma, toàn bộ tu sĩ cao giai lập tức đến Vô Tận Thâm Uyên.”

Đông qua xuân đến, trận tuyết cuối cùng rơi lả tả, trắng xóa bao phủ thôn làng, mặt đất gập ghềnh khiến việc đi lại càng thêm khó khăn. Cửu Vụ ôm con gà trống lớn trong lòng, gõ cửa nhà trưởng thôn.
Trưởng thôn là một nam nhân trung niên, bao năm qua dùng tích góp của mình giúp đỡ dân làng nghèo khó, trong thôn này, chỉ có ông là thường xuyên quan tâm đến bà Từ, nhưng cuối cùng vẫn lực bất tòng tâm.
“Là Tiểu Liễu đấy à, mau vào đi.” Trưởng thôn mở cửa, vừa đi vừa nói: “Mùa đông sắp hết rồi, thế mà đúng vào hôm trời ấm lại đổ tuyết, vài ngày nữa ấm hơn thì đường làng lại càng khó đi, giẫm một bước là một bãi bùn.” Nói xong, ông nhìn con gà trong lòng Cửu Vụ, bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play