Hiện tại không phải lúc để bàn luận đúng sai chuyện quá khứ.
Lưng của Trúc Thanh khẽ run lên: “Đa tạ cô nương không chấp nhặt hiềm khích cũ, cứu mạng chúng ta.”
Ông ta vừa dứt lời, những người phía sau liền răm rắp cúi đầu, có người hối hận, có kẻ xấu hổ, cũng có kẻ mắt đỏ hoe: “Đa tạ Cửu Vụ cô nương.”
Vừa bước vào thành, Hứa Mặc Bạch đã chứng kiến cảnh tượng ấy. Mười ba năm trước, chuyện ấy hắn cũng từng nghe qua, cũng để ý rằng nàng chỉ nói “chớ nhắc nữa”, nhưng không hề mở lời tha thứ.
Hắn ngước nhìn Cửu Vụ, đôi mắt kia khi nhìn chúng nhân, không có ấm áp, cũng chẳng mang oán hận, chỉ như đã buông bỏ.
Có những nỗi đau, chỉ khi tự mình trải qua mới cảm nhận rõ ràng. Với tính cách của nàng, sẽ không thay mình tha thứ cho những người từng tổn thương nàng, cũng sẽ chẳng cố chấp truy cầu quá khứ ai đúng ai sai. Nàng từng nói với hắn, chuyện đã qua thì mặc nó, chỉ hỏi con đường phía trước.
Có lẽ, với nàng, hắn chẳng khác gì những người từng làm nàng tổn thương, chỉ là vào thời điểm sai lầm, làm điều sai lầm, đến giờ với nàng cũng chỉ là… đã buông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play