“Ta từng là người của tà phái Huyết Sát Môn, ba năm trước vì không hoàn thành nhiệm vụ mà bị môn phái truy sát, bọn chúng phế bỏ công pháp của ta, chặt đứt linh căn, rồi ném ta xuống vực thẳm. Nhưng mạng ta lớn, chưa chết được, phù chú Đọa Tiên chính là lúc đó mang ra.” Trong mắt người đàn ông trung niên bắn ra tia hận thù thấu xương.
Cửu Vụ thản nhiên hất gã ta qua một bên: “Nếu vậy thì dễ nói rồi, giải trận Đọa Tiên đi.”
Người đàn ông trung niên chật vật bò dậy: “Thả vợ con ta ra, ta sẽ giải trận.”
Cửu Vụ nhìn gã ta đầy hứng thú: “Ta ghét nhất bị người khác uy hiếp. Ngươi chậm thêm một khắc, ta liền phế một chân của nàng.” Nàng vừa nói, đầu ngón tay liền rơi xuống vị trí tương ứng: “Rồi đến tay, mắt, tai, cuối cùng là nơi này.” Đầu ngón tay Cửu Vụ dừng lại nơi trước ngực của phụ nhân.
“Ác ma, ngươi là ác ma!” Phụ nhân kinh hãi thét lên.
Cửu Vụ cong môi, siết lấy cổ nàng ta, quay sang người đàn ông trung niên mà chớp mắt: “Còn không mau giải trận?”
Người đàn ông loạng choạng bước đến tâm trận, Huyền Ý lúc này đã đào lên toàn bộ thi thể chôn dưới đất, sắp xếp ngay ngắn trên mặt đất, tổng cộng ghép lại bốn bộ hài cốt, đều là đệ tử Thanh Vân Tông.
Gã ta đứng giữa Đọa Tiên trận, mỗi bước đi đều bị trận pháp trói buộc, máu chảy không ngừng khiến sắc mặt gã ta trắng bệch đến dọa người.
Khi đến gần tâm trận, đột nhiên gã ta ngẩng đầu nhìn Cửu Vụ, đôi mắt đục ngầu mang đầy căm hận: “Ngươi có biết vì nhiệm vụ gì mà ta rơi vào cảnh thân bại danh liệt, mất hết tất thảy không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT