Không ai có thể hóa giải cục diện tử vong này.
Gia Lạc ngồi xuống, vuốt ve đóa hoa đỏ rực rỡ bên bờ Quỷ Xuyên: “Loài hoa này gọi là Vãng Sinh, lại không mọc nơi bờ Hoàng Tuyền đưa người chuyển thế, mà nở rộ bên dòng Quỷ Xuyên nơi sinh ra cái ác cực độ. Chắc là ngay cả nó cũng hiểu rằng, trong trẻo vô dụng, ngoan ngoãn cũng vô dụng, chỉ có mọc ở nơi thích hợp thì mới có thể nở rộ đến tận cùng, cho dù nơi ấy bị thế nhân phỉ nhổ, đầy bùn nhơ và hôi thối nồng nặc.”
“Kẻ thích nghi mới sống sót, nó không sai.”
“Ta biết ngươi đã đi tìm nàng, thật ngây thơ, cũng chẳng nghĩ lại xem với những chuyện ngươi từng làm với nàng, sao nàng có thể tin ngươi được.”
“Giờ thì, nên khiến mọi chuyện trở nên thú vị hơn rồi.” Đầu ngón tay Gia Lạc khẽ động, oán linh che trời lấp nguyệt bỗng cuồn cuộn kéo về phương Bắc như mây đen áp thành…
“Ngươi muốn giết nàng?” Thanh Vu Quân sắc mặt đại biến, thấp giọng quát:
“Ngươi điên rồi! Ngươi rõ nguyên nhân thật sự khiến Tây Quyết diệt vong, không nên làm nàng bị thương!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT