“Phiền, phiền chết đi được.”
Con rắn không biết điều thật phiền, mà cái tên Tưởng Phù Dung chết mãi không xong kia còn phiền hơn.
Tưởng Phù Dung vẫn đang chờ lời đáp từ hắn ta, không hiểu vì cớ gì, hắn lại thấy người này chỗ nào cũng ngứa mắt.
Ánh mắt của Trường Kinh chợt lóe, khóe môi khẽ nhếch: “Tự nhiên là Tiểu Cửu nhớ bản tôn, bản tôn mới ở đây.”
Tưởng Phù Dung ánh mắt đổi khác, thanh âm khàn khàn mang theo ý lạnh: “Ngươi và nàng có quan hệ gì?”
Trường Kinh chậm rãi đứng dậy, lười nhác tựa vào ghế, trong tay phe phẩy cây quạt, không nhanh không chậm: “Ngươi và nàng là gì, bản tôn và nàng liền là đó.”
Ngón tay Tưởng Phù Dung bấu chặt lấy mép giường, trắng bệch, cổ họng đắng nghét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT