Bên cạnh dì Dương là dì Lưu bán nấm rừng, nghe vậy liền kéo thương nhân sang một bên, nói nhỏ với hắn ta: “Ngươi đừng có nói trúng chỗ đau như thế.”
Nhà dì Dương ở sát vách nhà lão Từ đồ tể, trong nhà có một đứa con trai nghịch ngợm bị nuông chiều hư hỏng, bình thường đã quen thói chiếm lợi, mỗi lần nhà lão Từ mổ heo, đảm bảo nó đánh hơi được là chạy sang ăn chực, không chỉ ăn nhiều mà còn vừa ăn vừa lấy mang về. Khổ nỗi lão Từ tính tình ôn hòa, lại là hàng xóm láng giềng, lần nào mổ heo cũng coi như thiệt chút đỉnh.
Hôm ấy lão Từ hầm một nồi canh xương cho vị thiếu niên kia, đứa nhỏ nhà họ Dương lại ngửi thấy mùi mà mò đến. Nghe nói lúc đó vị thiếu niên đang uống canh, thằng nhỏ nhà họ Dương vừa thò mặt tới gần thì thiếu niên kia giật mình, liền phun cả ngụm canh trong miệng lên mặt nó.
Thương nhân nhỏ giọng hỏi: “Chỉ vậy thôi sao? Dì Dương cũng quá chấp nhặt rồi, vị thiếu niên đó có phải cố ý đâu.”
Dì Lưu lấy tay che miệng cười khúc khích: “Nghe nói lúc ấy vị thiếu niên kia còn buột miệng nói một câu ‘Hơ! Than tổ ong từ đâu chui ra thế này’. Dì Dương xưa nay cưng con như trứng mỏng, bình thường chỉ cần có ai nói một chữ ‘béo’ là đã nổi đóa, bấy giờ liền tìm tới thiếu niên kia tính sổ. Kết quả vị thiếu niên kia lại nói, thằng nhỏ nhà họ Dương béo đến phát tà, không biết còn tưởng heo con trong chuồng tu thành tinh rồi, còn bảo béo như thế ảnh hưởng đến sức khỏe, khuyên dì Dương nên mời lang trung đến khám xem thế nào.”
Thương nhân nhịn cười không nổi, bật cười hồi lâu, đến khi bị ánh mắt sắc như dao của dì Dương quét tới mới cười gượng lảng đi.
Dì Dương nhìn về phía nam tử trẻ tuổi giữa đám đông, bực bội lẩm bẩm: “Không biết phân phải trái, thân mình một nghèo hai trắng còn lo chuyện sống chết của người ta!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play