Cửu Vụ đặt đầu ngón tay lên băng vải sau lưng Hứa Nghiên, ấn mạnh một chút, miệng lại cất lời quan tâm: “Hứa công tử, giờ đã thoa thuốc, có thấy đỡ hơn chút nào chăng?”
Ngón tay vừa ấn xuống, Hứa Nghiên liền ho khan một trận, mồ hôi lạnh rịn ra nơi trán.
Đau thật.
Nữ tử này ăn gì mà lớn lên thế chứ, cả người đều là sức trâu, công pháp phá hoại phòng ốc của hắn ta lần trước là thế, giờ đến quan tâm cũng như muốn lấy mạng.
Cửu Vụ buông tay, quai hàm đang căng cứng của Hứa Nghiên thoáng thả lỏng, hắn ta khoanh tay trước ngực: “Vết thương nhỏ thôi, không phiền điện hạ nhọc lòng.”
Hắn ta nói xong, ánh mắt lướt qua hàng mi vẫn còn ướt của Cửu Vụ, lập tức dời đi, không tự nhiên mà khẽ nghiêng người nép vào phía trong giường.
Cửu Vụ thấy hắn ta né mình như tránh rắn rết, trong lòng khẽ thở dài, con đường để được hắn ta tín nhiệm còn dài lắm…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play