Mặt ngoài, Trần Loan tỏ ra thuần phục, song lòng nàng nín thở, ngưng thần, cẩn trọng không để khí độc của mạn đà la hoa xâm nhập quá nhiều.
Tay trái khẽ lần mò, chạm vào cây trâm bạc giấu sẵn dưới đệm chăn từ trước. Phong Thẩm dường như đã phần nào buông lơi cảnh giác, thấy nàng không phản kháng, hắn dần thả lòng, đắm mình trong dục vọng.
Trần Loan ôm quyết tâm thà ngọc vỡ còn hơn ngói lành. Nếu hắn dám động thủ, cây trâm bạc sẽ theo đó đâm thẳng vào bụng hắn. Dù không đủ chí mạng, ít nhất cũng có thể cầm chân hắn một thời gian.
Ngay khoảnh khắc mấu chốt, tiếng gõ cửa bất chợt vang lên ngoài phòng.
Phong Thẩm bị cắt ngang hứng thú, giọng lạnh lùng đáp: “Bất luận việc gì, để sau hẵng bẩm!”
Nô tỳ ngoài cửa ngừng một lát, rồi cung kính thưa: “Bẩm Hầu gia, Thế tử triệu kiến, đang chờ ở sảnh ngoài.”
Phong Thẩm vốn đa nghi, tính tình cẩn trọng. Trong phủ, mọi người đều dùng tiếng Ô Mông để giao tiếp, hắn không ngờ rằng có kẻ hiểu được ngôn ngữ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT