Ngay dưới tán dây thường xuân rậm rạp, nàng khi ấy còn là Hoàng hậu, dung mạo hiền hòa, kéo vạt váy ngồi xổm, cùng Thái tử trồng hoa. Ánh mắt nàng chan chứa quyến luyến, chỉ dành riêng cho Thái tử.
Nhưng khi đối diện hắn, nàng lại trở về dáng vẻ dịu dàng mà xa cách ngàn dặm. Giờ đây, vẫn là nơi này, vẫn là thạch trúc hoa ấy, nhưng cảnh còn người đã mất.
Một ý nghĩ thoáng qua, khiến Phong Chân kinh ngạc vì sự hoang đường của mình. Lẽ nào Trần Loan trước mặt, cũng như hắn, mang ký ức kiếp trước?
Mưa rơi như rèm, tầm tã không ngừng. Ninh Xuân sốt ruột, Hoàng thượng và Uyển Huệ phi lặng lẽ đối diện, chẳng nói lời nào, đứng giữa cơn mưa, thật nguy cho long thể.
Trần Loan khẽ vẫy tay trước mặt hắn, khó hiểu: “Bệ hạ?”
Phong Chân bất ngờ nắm lấy tay nàng, mắt đen thâm trầm: “Hoa này từ đâu mà có?”
Câu hỏi quá đột ngột, thần thái thanh lãnh thường ngày xen lẫn chút vội vàng khác lạ, chẳng giống phong cách Hoàng thượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play