Đa số hành khách trên xe lửa, ai cũng không nhắc lại quá khứ trước kia của chính mình.
Cảm giác như một công ty có các nhân viên quan hệ hài hòa với nhau, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục, bởi vì có cùng chung mục tiêu, đại đa số mọi người đều vẫn duy trì mối quan hệ tốt đẹp, dù sao dưới dự đàn áp của cơn ác mộng vô hạn này, chỗ đáng tin duy nhất cũng chỉ có đồng đội của chính mình.
Nhưng mối quan hệ sinh tử này chỉ tồn tại ngắn ngủi ở mỗi Trạm dừng, một khi trở lại bên trong tàu hỏa, mỗi người vẫn sẽ có vòng xã giao riêng của mình.
Suy cho cùng, có người có thể nói chuyện với nhau, có người không thể nói chuyện với nhau, đều không cách nào miễn cưỡng, nhưng nếu như triệt để không giao tiếp thì chắc chắn cả hai sẽ chẳng hiểu gì về nhau
Dù không quen nhau nhưng họ có thể tin tưởng lẫn nhau.
Hành khách trên tàu luôn duy trì mối quan hệ tế nhị này, nhưng trong những trường hợp cực đoan, tất nhiên mạng sống của chính họ còn quý giá hơn.
Cái ôm vội vã đêm qua, Mộc Từ chỉ nhớ khi đó biểu tình của Tả Huyền cực kỳ phức tạp, đối phương sau khi để lại lời nhắn nhủ như vậy rồi rời đi, mặc dù hai người cùng nhau ăn tối như thường lệ, nhưng dường như trong bầu không khí, có thứ gì đó đang lặng lẽ thay đổi
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT