Bất luận là có suy đoán gì, thì cũng vô thức làm cho mọi người có chút không thoải mái.
Rất nhanh, quản gia phái người đi tìm bọn họ, chính là một tên đầy tớ trẻ tuổi da trắng đến đáng sợ, lịch sự giải thích lý do, đại ý nói cô dâu là bọn cậu mang tới, miễn cưỡng cũng có thể xem như là người nhà cô dâu, có thể đến dự tiệc cưới.
Đinh Viễn Chí vừa mới nôn, thiếu chút nữa bị nó đến chết khiến cho lòng cậu ta vẫn còn sợ hãi, hiện tại sơn hào hải vị đối với cậu ta như là phù du, bởi vậy sờ sờ lồng ngực hỏi "Này bắt buộc đi sao?"
"Đương nhiên phải đi" đầy tớ mặt trắng nghe cậu ta nói như vậy, nhất thời nhăn mày, đảo mắt nhìn mấy người, vẻ mặt vô cùng ghét bỏ "Đại lão gia khai ân, bây giờ là ngày vui của thiếu gia, đám người thấp bé này lại dám kén cá chọn canh, tìm mọi cách từ chối, đáng đời sống không phất lên được."
Lục Hiểu Ý chẳng hề để ý đến lời của đầy tớ, cô chỉ liếc mắt nhìn Tả Huyền, hỏi "Làm sao bây giờ?"
Tả Huyền vẻ mặt rất khó có thể miêu tả, hắn cúi mặt suy nghĩ một lát, sau đó cười nói "Còn có thể làm gì được, đây là chuyện vui hiếm gặp, vẫn không thể làm mất mặt đại lão già được."
Hắn cười khanh khách, đôi mắt nhìn về phía đầy tớ mặt trắng, mà người kia có vẻ rất kiên kỵ hắn, vẻ khó chịu trên mặt rất nhanh rút đi, gã cười vô cùng quái dị, tiếng cười cứ như tiếng thái giám cười the thé lên vậy "Vẫn là Tả lão đại hiểu chuyện."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play