Đường lớn cũng không phải hoàn toàn thông suốt, càng đến gần thành phố Chết, khu vực bạo động càng lợi hại, không ít xe bị vứt bỏ ở trên đường, tạo thành trở ngại
Điều này làm cho Tả Huyền không thể không đi đường vòng xa hơn, cũng may cảm nhận đường đi của hắn vô cùng nhạy cảm, cùng với đó điểm sáng hiển thị trên bản đồ phía sau tấm vé luôn hướng về thành phố Chết, cuối cùng cũng coi như đang dần tiến gần về phía mục tiêu
Thanh Đạo Phu ở trên xe ngủ gà ngủ gật, tang thi chạy đến quá nhanh, túi ngủ vô dụng; Khổ Ngải Tửu thì lại không khách khí chút nào chiếm hết ⅔ ghế ngồi, đến lúc sáng sớm cũng chỉ có Tả Huyền cùng Mộc Từ coi như tỉnh táo.
"Muốn ngủ thì ngủ đi." Trên đường không xe cũng không có ai, chỉ có đất ruộng hoang vu cùng cỏ dại chập chờn, Tả Huyền nhân cơ hội liếc nhìn Mục Từ đang gục đầu ở ghế phụ "Có chuyện tôi sẽ kêu mọi người."
Mộc Từ nhanh chóng ngẩng đầu lên, mở đôi mắt buồn ngủ đang khép hờ, mơ hồ nói "Tôi không sao, nhưng anh, đừng lái xe khi mệt mỏi"
"Em xem tôi có đang lái xe khi mệt mỏi không?" Tả Huyền bật cười, hắn sờ sờ khuôn mặt của chính mình, "Dưới mắt tôi có quầng thâm hay sao?"
Điều này làm cho Mộc Từ híp mắt quan sát một phút, hiện tại cậu vô cùng muốn ngủ, bởi vậy đại não tương đối trì độn, nửa ngày mới đáp: "Không có, vẫn là rất đẹp... Rất dễ nhìn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play