Giang Nha nhìn Cổ Nguyệt Dã sắc mặt tái xanh bên cạnh, trong lòng cũng cảm thấy sảng khoái.
Lão già này cường ngạnh ép buộc y, để cho y dẫn lão đến nơi này. Giang Nha chỉ mới có tu vi nhất chuyển, lại là vãn bối, từ đầu là đã có vị thế thấp hơn Cổ Nguyệt Dã, vì vậy không thể không dẫn lão đến.
Hiện tại lão lại mất mặt như vậy, trong lòng Giang Nha rất là hâm mộ sự tiêu sái của Phương Nguyên.
Cổ Nguyệt Dã thì rất muốn tát Phương Nguyên vài cái bạt tai, dạy dỗ vãn bối kiêu ngạo này một trận. Nhưng vì Sinh Cơ Diệp, lão chỉ có thể nén giận mà nói: "Phương Nguyên tiểu hữu cũng không thể nói như vậy. Cậu còn trẻ, không hiểu tầm quan trọng của mạng giao thiệp. Chung quy cũng có lúc ngươi muốn cầu cạnh người khác, tưởng tượng xem, nếu như bây giờ là cậu đến nhờ vả ta, ta lại có thái độ như thế với cậu, cậu sẽ cảm thấy thế nào?"
"Mạng giao thiệp chó má gì!" Phương Nguyên khinh thường chế nhạo trong lòng.
Cái gọi là đoàn kết chẳng qua là vì nhỏ yếu.
Thứ như mạng giao thiệp quả thật là cần thiết trên địa cầu, dù sao thì giữa người và người không có khác biệt về chất trên mặt sức mạnh. Nhưng thế giới này là thế giới có thể tu hành, trên căn bản là không giống nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play