Chu Gia Hành cứ như vậy bị Cửu Ninh túm về Bồng Lai Các.
Hương thu ngày một đậm, những quả hồng to bằng nắm tay trên cây trong viện đã đọng sương, xanh pha chút hồng, vẫn chưa chín hẳn.
Một hồ sen biếc vẫn duyên dáng yêu kiều như cũ, tràn đầy sức sống, nhìn thoáng qua, trước mắt một màu xanh đậm, sóng lục cuồn cuộn. Sen đã nở hết đợt cuối, vẫn chưa tàn, ao sen này là giống sen cố ý mang từ phương nam về, nghe nói có thể đến tận mùa đông lá sen cũng không khô héo.
Cửu Ninh sai các hộ vệ đặt giường và bàn dài trong đình bên cạnh ao, rồi túm tay Chu Gia Hành ngồi xuống.
Thị tỳ mang đến trà cụ pha trà và bàn cờ song lục, Cửu Ninh ngồi xếp bằng xuống, cầm lấy xúc xắc: “Dù sao tay ngươi cũng bị thương không làm việc được, có thể phiền ngươi chơi với ta mấy ván được không?”
Chu Gia Hành nhíu mày nhìn Cửu Ninh, ánh mắt một lời khó tả.
Nói đơn giản, chính là ánh mắt nhìn một kẻ ngốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play