Ngoài cửa phủ Thứ sử, trên trường nhai biển người tấp nập, ồn ào náo nhiệt, toàn dân chúng chen chúc, ăn vận lộng lẫy kéo đến xem lễ.
Trời còn chưa sáng tỏ, đầu ngõ đã sớm đổ về đông đến chật như nêm cối.
Cửu Ninh theo Ẩm Mặc đi ra ngoài, xa xa nghe thấy tiếng la hét ầm ĩ như sơn hô hải khiếu* vọng tới từ bên ngoài, bèn lè lưỡi nói: “Lễ trai tăng mà cũng náo nhiệt đến thế sao?”
*sơn hô hải khiếu: tiếng vọng ồn ào, huyên náo.
Ẩm Mặc mỉm cười đáp: “Cửu Nương người không biết đó thôi, hôm nay Tuệ Phạn thiền sư dẫn theo đệ tử của ngài là Tuyết Đình đến phủ chúng ta dự tiệc, nên rất nhiều tín chúng từ các nơi khác đổ về để được thấy hai thầy trò họ.”
Tuệ Phạn thiền sư là bậc cao tăng nổi danh thiên hạ, tục gia họ Trương, nghe nói tổ tiên ngài là danh thần thời Tây Hán, từ nhỏ đã thông thuộc kinh điển Nho gia, vốn tu hành ở chùa Từ Ân tại Trường An, sau này vì bị hoạn quan trong triều hãm hại, nên ngài phải mang theo đệ tử tăng chúng xuôi về phương nam, vốn định đến Dương Châu cậy nhờ bạn bè tâm giao, hoặc dứt khoát đông độ ra biển đến Nhật Bản để hoằng dương Phật pháp, kết quả lại bị Chu đô đốc chặn lại giữa đường.
Bản thân Chu đô đốc không tin Phật, nhưng ông biết Tuệ Phạn thiền sư rất có uy vọng trong dân gian. Một vị cao tăng có thể chỉ bằng vài câu nói đã khích động lòng dân như vậy đi ngang qua dưới mí mắt mình, với tính tình nhạn quá bá mao của Chu đô đốc, sao lại dễ dàng để Tuệ Phạn thiền sư đi cho được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT