Cửu Ninh cũng không quen biết vị lão phụ nhân có gương mặt hiền từ, hòa ái dễ gần trước mắt này.
Nhưng nàng lại cảm thấy dường như đã từng gặp qua vị phụ nhân này, vừa trông thấy bà, nàng bất giác thấy miệng lưỡi khô khốc, sống lưng lạnh toát. Nỗi sợ hãi như rắn trườn khắp toàn thân, trong phút chốc một chữ cũng không nói nên lời.
Lão phụ nhân rõ ràng là người có thân phận cao nhất trong số nữ quyến của khách đến, tuổi chừng hơn năm mươi, trang điểm rất thời thượng, búi tóc cao, đầu cắm đầy trâm lược, bên thái dương điểm lá vàng, y phục hoa lệ. Bà mỉm cười đánh giá Cửu Ninh vài lần, rồi cười nói với Ngô thị: “Huyện chúa quả nhiên diện mạo tựa hoa đào, đẹp như ánh bình minh, lão phụ nhân ta đây nhìn thấy mà lòng cũng vui lây, chỉ muốn lấy ra những bảo bối tốt nhất để dỗ dành nàng vui vẻ. Sau này bậc thềm phủ ta e rằng sẽ bị bà mai đạp vỡ mất.”
Ngô thị và lão phụ nhân là chỗ quen biết cũ nên không cần khách sáo nhiều, nghe vậy mỉm cười nói: “Đừng nhìn nàng có vẻ ngoan ngoãn, tính tình cũng bướng bỉnh lắm, suốt ngày quậy phá, đại đô đốc lại hết mực thương yêu, chúng ta cũng không dám quản.”
Nghe xong lời này, các nữ khách đều cười.
Ý của Ngô thị rất rõ ràng, Cửu Ninh là hòn ngọc quý trên tay của Chu đô đốc, hôn sự đương nhiên cũng là do Chu đô đốc quyết định.
Lão phụ nhân ngầm hiểu, bèn chuyển sang chuyện trà vừa uống, khen trà của Chu gia vào miệng thanh mát, thơm ngát khắp khoang miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT