Màn đêm buông xuống, Lâm Kỳ nhặt vài cành khô, dựng lên một đống lửa. Cậu bé ngồi bên cạnh, bộ quần áo ướt sũng đã được hong khô nhưng mái tóc vẫn còn hơi ẩm.
Khi ngọn lửa bùng lên, cậu cảm nhận được hơi nóng phả vào mặt, cảm giác ấm áp lan tỏa khắp tứ chi khiến lòng cậu bé dịu lại...
Lâm Kỳ nghĩ bụng, thằng nhóc này cả tối chưa ăn gì, liệu y có nên đi bắt một con thỏ nướng lên không? Nhưng suy nghĩ một lúc y lại từ bỏ.
Một là không có gia vị, nướng lên cũng chẳng ngon lành gì. Hai là thịt thỏ cũng không mấy sạch sẽ.
Lâm Kỳ cầm cành cây vẽ một vòng tròn trên mặt đất, thêm vài mũi tên chỉ hướng.
Rồi y dùng cây gõ nhẹ vào bụng cậu nhóc, ý hỏi: Ngươi có đói không?
Sống chung một thời gian, y cảm thấy chuyện này vừa buồn cười vừa chua xót. Một người không thể nói, một người không thể nhìn, chữ nghĩa lại chẳng thông. Thật đúng là khoảng cách xa nhất trên đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT