Trời dần tối nhưng Lâm Kỳ vẫn không muốn quay về, cứ dạo quanh thành Vi Quang hết vòng này đến vòng khác, mãi đến khi trăng treo đỉnh trời, bầu trời hoàn toàn đen kịt, y mới trắng tay quay trở về.
Những ngày tháng ở Ma Vực quả thật là phí phạm thời gian, y không thể nâng cao tu vi, cũng không thể đọc được mấy cuốn sách hữu ích, nhưng cũng may cuối cùng kiếm ý của y cũng tăng thêm một tầng.
Lúc Lâm Kỳ trở lại khách điếm, các tu sĩ đều đã ngủ hoặc bắt đầu tu luyện, trên lầu mọi thứ đều yên tĩnh, không có tiếng người.
"Xem ra mọi người đều đang dưỡng sức cho ngày mai rồi."
Lâm Kỳ thầm nghĩ.
Khi bước lên hành lang y mới phát hiện phòng của mình vẫn còn sáng đèn.
Chưa ngủ sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT