Miêu Tòng Thù bị nhốt trong phòng hai ngày, trong khoảng thời gian này, Doanh Phương Hộc có đến thăm y vài lần, mỗi lần trên người đều mang theo mùi máu tanh, để chân trần đứng ở trên giường rồi từ trên cao nhìn xuống y.
Trong lúc đó, Miêu Tòng Thù có tỉnh lại hai lần, lần đầu tiên y bị dọa sợ, lần thứ hai y chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi lại quay người ngủ tiếp.
Mặc dù bị tước đoạt quyền tự do cá nhân, nhưng cuộc sống hằng ngày ăn ngon uống tốt, hơn nữa còn có một đống đồ chơi thú vị trong không gian giới tử để chơi, Miêu Tòng Thù tỏ vẻ, y có thể sống như một kẻ vô dụng trong cảnh bị giam cầm thế này mười năm.
Một ngày nọ, khi Miêu Tòng Thù đẩy ghế nằm đến trước cửa sổ để tắm nắng thì Doanh Phương Hộc đột nhiên xông đến đứng trước mặt y. Đối diện với ánh sáng, khuôn mặt mãi mãi dừng lại ở khoảnh khắc thanh xuân của hắn lộng lẫy như đóa thược dược giữa hè, nơi vành tai được xỏ khuyên và đeo hai chiếc khuyên tai kim loại hình con rắn.
Miêu Tòng Thù cảm thán, thật xinh đẹp.
Lúc trước y có thể bỏ qua sự bệnh kiều của Doanh Phương Hộc để tiếp tục nói chuyện yêu đương cũng chính là bởi vì gương mặt tỏa sáng và nổi bật này của hắn.
Doanh Phương Hộc cúi người hỏi: ”Em có đẹp không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT