Mấy phút sau, một đạo thân ảnh đi vào phòng ăn. Người này một thân áo da đen bó sát người, bím tóc đuôi ngựa rủ xuống quá hông, một đôi mắt hoàn toàn đen nhánh khiến người ta theo bản năng không dám nhìn thẳng. Quan sát kỹ sẽ phát hiện, bộ đồ này căn bản không phải áo da đen, mà giống như một loại vật sống cấu thành, thay thế đại bộ phận làn da, nhìn kỹ có thể thấy vảy.
Người tới là Toa, người bạn cũ đã kết bạn hồi lâu với Tô Hiểu. So với lần gặp trước, giờ phút này Toa đã khôi phục thần trí, nhưng khí tức lại giống đấu thú, hung ác hiếu chiến hơn hẳn trước đây. Hoặc giả nói, đây mới là Toa chân chính, trước đây vì cơ thể ôm bệnh nhẹ kéo dài mà buộc phải thu liễm sự hung ác hiếu chiến.
Khí tức của Toa khiến Tô Hiểu mơ hồ cảm thấy quen thuộc, dư nghiệt vực sâu? Còn chưa phải, là đang phát triển theo hướng đó, hẳn là đang tiếp nhận thử thách trưởng thành của một loại dư nghiệt vực sâu nào đó.
Sau lưng Toa là một chiếc mũ phù thủy, chiếc mũ này màu xám, rõ ràng là vải mềm nhưng vành mũ lại không mềm oặt rủ xuống. Chiếc mũ phù thủy này mới là "bản thể" của vong linh muội. Nàng hai mắt hoàn toàn đen nhánh, nhưng vẫn chưa có khí tức dư nghiệt vực sâu.
"Đã lâu không gặp."
Toa ngồi xuống, dựa lưng, hai tay gối ra sau đầu, đồng thời hai chân tự nhiên muốn gác lên bàn ăn. Đũa mì của Tô Hiểu dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Toa, điều này khiến động tác của Toa khựng lại, bực bội thu chân về.
Cho dù vực sâu hóa đến trình độ hôm nay, hồi ức về thời kỳ bị Tô Hiểu trị liệu năm xưa vẫn là cơn ác mộng mà Toa sẽ không bao giờ nhắc đến với bất kỳ ai, đồng thời là một phần những hình ảnh cực kỳ đáng xấu hổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play