Hạo Đào dã man cuồng bạo, nhưng không vô não. Phát hiện bất khả thi, hắn quyết đoán vung ra một mai truyền tống quyển trục, biến mất tại chỗ.
Tô Hiểu không truy kích, bởi lẽ, hắn kế tiếp còn muốn bán một vật cho Hạo Đào, thêm phiền não cho lão gia hỏa nào đó.
Cha xứ cũng không đuổi, vì đang rất mệt mỏi. Sử dụng “Phỉ nhổ” hoàn thành đâm lưng, dù với hắn cũng là tiêu hao cực lớn.
Cha xứ hóa thành xúc tu xám trắng. Khi chúng tiêu tán, khí tức của hắn biến mất. Thấy cảnh này, đồng tử Tô Hiểu nheo lại. Hắn từng chém giết không ít cổ thần hùng mạnh, nhưng chưa bao giờ cảm thấy khí tức tử vong như cha xứ hiện tại.
Cảm giác này rõ ràng là lực lượng cổ thần đã dung hợp với lực lượng tử vong, mở ra một con đường chưa từng có, chứ không phải như suy đoán trước đó là “tử vong cổ thần”. Cảm giác này giống cha xứ dùng “Ban đầu chi tử” nuốt chửng toàn bộ bản nguyên lực lượng cổ thần của mình. Nghĩ vậy, “Ban đầu chi tử” này có lai lịch lớn hơn tưởng tượng, rất có thể là loại đồ vật cổ xưa lại nguy hiểm.
Nhưng có một chuyện Tô Hiểu khó hiểu. Cha xứ đã có “Ban đầu chi tử” cường đại sau khi nuốt chửng bản nguyên lực lượng cổ thần, vậy tại sao còn mưu đồ “Cấm kỵ ấn ký”? Nhìn kết cục của Hôi Thân sĩ và Bạch kim sứ đồ, trở thành chủ sở hữu “Cấm kỵ ấn ký” chưa chắc là chuyện tốt.
Hơn nữa, cha xứ dùng dịch rượu không ngừng lan tràn từ “Nguyên tội vật: Hoàng kim chén thánh” để gia tăng cổ thần nguyên huyết, sau đó dùng cổ thần nguyên huyết tẩm bổ bản nguyên lực lượng cổ thần của bản thân, rồi dùng “Ban đầu chi tử” nuốt chửng hết bản nguyên lực lượng cổ thần đã tẩm bổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play