(Dịch xong lúc 03:00 khuya - chưa kiểm tra gì cả mà post lên luôn... có gì mai tính. Ai đọc thấy dở, xin đừng nói lời cay đắng. Nói lời cay đắng rồi thì Tiểu Niệm Niệm dỗi, Niệm Niệm méo thèm dịch nữa, trả truyện lại cho lão Vạn Cổ đấy)
Thiết Ngưng Hương nhíu mày khi nhìn thấy từng vết thương rịn máu sau lưng tôi.
Tôi kéo áo xuống, do dự một hồi, rồi nói: “Cứu người.”
“Cứu người à? Ban đêm ban hôm, cậu đi đâu cứu người, mà lúc trở lại thì toàn thân đầy vết chém thế này? Cao Kiện, khả năng nói dối của cậu càng lúc càng kém?”
Thiết Ngưng Hương ngồi bên giường bệnh, sát bên người tôi.
Một mùi hương thoang thoảng vờn quanh ngay chóp mũi, tôi chỉ biết nhìn chằm chằm vào đôi tay mình, không nói một lời.
“Cậu không chịu nói thật à? Tôi không hiểu, tại sao cậu không chịu nói sự thật? Nói ra đi, tôi giữ bí mật cho cậu, lại có thể san sẻ với cậu!” Ánh mắt của Thiết Ngưng Hương rất tha thiết, chân thành. Dáng vẻ nghiêm túc của cô ấy lại vô cùng xinh đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT