Tô Tiểu Tô nhớ là những bộ vest giản dị nhưng bảnh bao của thời sau cùng với những trang phục nam giới thời trang, kết hợp với đặc điểm trang phục của thập niên 70, cô định may một bộ trang phục giản dị có đặc trưng thời đại kết hợp với yếu tố thời trang.
Tô Tiểu Tô lấy giấy và bút, bắt đầu vẽ phác thảo thiết kế. ‘Xoàn xoạt’ ánh sáng đến từ đèn dầu kéo dài bóng Tô Tiểu Tô tập trung và nghiêm túc.
Trong đêm tĩnh lặng, có cảm giác thời gian trôi qua bình yên. Tô Tiểu Tô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, âm thanh gì vậy?
Một lúc sau lại có tiếng nữa, nghe giống như tiếng viên sỏi nhỏ rơi xuống đất. Tô Tiểu Tô đứng dậy cầm đèn dầu đi ra khỏi phòng nhìn viên sỏi nhỏ trên mặt đất rồi đi về phía cổng sân cảnh giác hỏi nhỏ: “Ai vậy?”
“Là anh, Cố Thần Tiêu.” Giọng nói rất nhẹ.
Tô Tiểu Tô tất nhiên nhận ra giọng của anh, vội vàng mở cổng sân hỏi: “Sao anh lại đến đây?”
Tô Tiểu Tô nhìn về phía phòng của các thanh niên trí thức khác, một màu đen thui có lẽ đã ngủ, ngay cả khi chưa ngủ xa như vậy, trừ khi cố tình theo dõi nếu không họ không thể thấy rõ, cũng không thể nghe thấy cuộc trò chuyện của họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT