Tô Tiểu Tô không nhịn được phàn nàn trong lòng nếu cô ở giới tu tiên thì không chừng đã thành thần rồi còn quản gì những chuyện vặt vãnh ở thế giới phạm tục này.
Lúc đó cô sẽ tự do như chim trời cá nước, lên trời xuống đất thoải mái vô tư, ngay cả chư thần phật tổ, cô cũng không thèm để ý.
Điều đó mới xứng với thân phận tiểu thư nhà họ Tô của cô, ôi tương lai tươi sáng của cô tất cả đã bị hủy hoại.
Tô Tiểu Tô muốn đấm ngực, giậm chân không biết có giới tu tiên thì cũng đành nhưng rõ ràng đã biết mà không thể có được chẳng phải như dao đâm vào tim sao?
Hu hu hệ thống, phán quan giỏi thật, thực sự giỏi không chỉ trái đất mà cả vũ trụ cũng sắp không chứa nổi các người rồi.
Tô Tiểu Tô thở dài đến chân núi nhìn bọn trẻ không xa lại thở dài một hơi dài. Trương Tiểu Bảo luôn lo lắng về đường xuống núi, kết quả vừa quay đầu đã nhìn thấy chị Tô trở về vội vàng chạy đến khoe công.
“Chị Tô, chị về rồi. Chúng em đã cắt xong cỏ lận và chúng em còn nhặt được ba bó củi.” Trương Tiểu Bảo ngẩng đầu nhỏ lên với vẻ mặt cầu khen ngợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT