“Dì, dì không sao chứ?” Trần Mộ Vi ra vẻ quan tâm hỏi, vẻ khinh miệt trong đáy mắt cũng nhanh chóng được che giấu.
Người phụ nữ này năm đó chưa ly hôn đã quyến rũ cha cô ta, mặc dù cuối cùng đã vào cửa nhà họ Trần đối xử với anh em họ cũng không tệ nhưng từ tận đáy lòng cô ta khinh thường loại phụ nữ ghét nghèo, yêu giàu, phong tình như vậy.
Đây cũng là lý do tại sao suốt nhiều năm qua, anh em họ không chịu gọi bà ta là mẹ, một người phụ nữ giống như người giúp việc làm sao xứng đáng làm mẹ họ.
Nếu không phải vì anh Thần Tiêu của cô ta, cô ta sẽ không bao giờ giả vờ thân thiện với người phụ nữ này.
Bạch Tố Cầm đấm ngực, than khóc: “Trời ơi, tôi thật là tội nghiệp! Thằng con bất hiếu này suýt nữa làm tôi tức c.hế.t.”
“Dì à, anh Thần Tiêu từ nhỏ đã rất ngoan ngoãn, có lẽ là bị người khác xúi giục nên mới như vậy. Dì đừng để tâm, dì và anh ấy là mẹ con ruột, làm gì có thù hận qua đêm. Đợi khi anh Thần Tiêu tỉnh ngộ và hiểu ra chắc chắn sẽ quay về xin lỗi dì.”
Những lời an ủi của Trần Mộ Vi thực chất đầy tính xúi giục, cô ta nhìn đôi mắt dao động của Bạch Tố Cầm thì biết rằng mục đích của mình đã đạt được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT