Bà Trần nhìn vẻ mặt của con trai mình còn có gì không hiểu, lập tức bắt đầu khóc lóc nhỏ giọng: “Ôi, kiếp trước tôi rốt cuộc tạo nghiệp gì, kiếp này lại để một đồ giày rách như vậy vào cửa. Tổ tiên ô danh, tổ tiên ô danh nếu tôi xuống dưới làm sao có mặt mũi gặp tổ tiên nữa.”
Bà Trần vừa mắng vừa dùng sức véo Ý Tầm Tuyết đang nằm bên cạnh, có lẽ quá đau Ý Tầm Tuyết đang hôn mê vô thức nhíu mày. (Truyện đăng trên app TYT)
Khi bà trần mắng đủ căn phòng chìm vào im lặng, Trần Dũng nhìn Ý Tầm Tuyết đang nằm bên cạnh trong lòng cuối cùng vẫn không nỡ, dù sao anh ta thật lòng thích người phụ nữ này nhưng nghĩ đến việc mình bị đội mũ xanh trong lòng anh ta vẫn ấm ức một cơn giận.
“Mẹ, cứ như vậy đi nếu chuyện này thật sự làm ầm lên đến đồn công an e rằng chúng ta cũng không giải thích được.”
“Phi, coi như nhà họ Trần chúng ta xui xẻo, mẹ nói cho con biết, sính lễ không có, tiệc cưới cũng không có, những thứ khác con tự xem xét.” Bà trần nói xong câu này liền đập cửa đi ra. 
Trần Dũng có chút tức giận nhưng cũng không có cách nào. 
Buổi trưa nhà vẫn là cháo hạt thô rau dại, bột ngũ cốc còn có một nắm rau xanh hái từ sân sau nhà, đối với việc Ý Tầm Tuyết có ăn cơm hay không mọi người hoàn toàn không nhớ đến sự tồn tại của người như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play