“Chị gái, chị chưa mang liềm.” 
Tô Tiểu Tô quay đầu lại thấy độc nhãn long cầm một cái liềm chạy tới. 
“Dừng lại.” Tô Tiểu Tô làm một cử stop rồi từ từ lấy liềm ném vào giỏ, “Sau này còn dám gọi tôi là chị gái, tôi sẽ g.iế.t c.h.ết anh. Ai là chị gái anh?”
“Vâng vâng, vậy sau này tôi gọi cô là tiên nữ nhỏ nhé!” 
Hai người vừa cãi nhau vừa đi ra khỏi khu thanh niên trí thức. Trương Nhất Phàm vừa từ nhà vệ sinh ra đã chứng kiến toàn bộ quá trình, chỉ thấy lúc này hai chân run rẩy, hai tay bịt chặt miệng, trợn mắt to như chuông bò vừa kinh hoàng vừa sợ hãi. 
Hôm nay chưa đi đến chỗ làm việc, cậu ta đã bắt đầu đau bụng muốn đi ngoài. Từ khi xuống nông thôn, cậu ta thực sự không chịu nổi việc dùng đất sét lau mông khi đi vệ sinh nên chỉ có thể quay về khu thanh niên trí thức lấy giấy; không ngờ khi vừa ra khỏi nhà vệ sinh đã thấy một cái liềm lơ lửng trên không trung bay về phía Tô Tiểu Tô.
Trương Nhất Phàm tưởng mình hoa mắt chớp mắt mạnh nhìn lại, trời ơi, cái liềm vẫn lơ lửng trên không trung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play