“Thanh niên trí thứ Tư, anh đừng giận. Tô Tiểu Tô, cô ta chỉ là một người không biết phân biệt, thực sự là một tấm lòng tốt cho chó ăn. Anh đừng chấp nhặt với cô ta.” Vương Hồng Mai chạy đến bên cạnh Tư Vân Đình ngẩn đầu an ủi anh ta.
“Thanh niên trí thức Vương nghĩ nhiều rồi. Tôi không giận thanh niên trí thức Tô, cô ấy chỉ là một người nói thẳng tính tình sảng khoái, thực ra cô ấy không có ác ý sau này cô hiểu rõ cô ấy hơn sẽ biết.”
Trời ơi, lời này nói có trình độ thật! Người không biết còn tưởng Tư Vân Đình hiểu rõ Tô Tiểu Tô lắm, nếu thực sự nói họ không có quan hệ thì không ai tin.
Tô Tiểu Tô đã rời đi nên không biết Tư Vân Đình lại công khai đào hố cho cô. Ý Tầm Tuyết chỉ cảm thấy ngực mình hơi nghẹn, rõ ràng thời gian gần đây, anh Vân Đình đều rất tốt với cô ta nếu nói anh Vân Đình thực sự không có ý đó với mình, cô ta không tin nhưng bây giờ thái độ của anh Vân Đình khiến cô hơi khó hiểu.
Ý Tầm Tuyết chớp mắt đầy ủy khuất nhìn Tư Vân Đình nhưng Tư Vân Đình không nhìn cô ta, trong lòng Ý Tầm Tuyết sự căm ghét đối với Tô Tiểu Tô lại tăng thêm một phần.
Tô Tiểu Tô đứng trên đồi đất nhìn dân làng làm việc hăng say, nhìn mặt đất đầy đá vụn lại nhìn lòng bàn tay của mình cầm cuốc sắp nổi bọng nước thở dài, cô đã tạo nghiệp gì vậy?
Cố Thần Tiêu được phân đến nơi hơi xa Tô Tiểu Tô, anh hơi lo lắng nhìn vợ nhỏ của mình, động tác tay càng nhanh hơn; anh phải làm xong nhanh chóng, chỉ có như vậy mới có thể sớm đi giúp vợ nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT