Mọi người xôn xao, cái gì cấp trên thưởng đến ba trăm đồng? Còn có năm trăm đồng từ gia đình nạn nhân cộng lại là tám trăm đồng, đối với hầu hết những nông dân già như họ đó là số tiền mà cả đời họ cũng không kiếm được.
“Trời ơi! Bà già này sống đến ngần này tuổi chưa từng thấy nhiều tiền như vậy.”
“Đúng là thế, xem ra phần tử xấu này sắp thay đổi rồi.”
“Bây giờ không thể gọi là phần tử xấu nữa, phải gọi là anh hùng.”
Cố Thần Tiêu không màng vinh nhục, vẫn là khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc đó. Kim Tu Hiền nhìn vẻ mặt của anh trai mình đột nhiên hiểu ra lập tức nói: “Đồng chí Cố, nếu không có manh mối mà đồng chí cung cấp thì chúng tôi cũng không thể cứu được hơn ba mươi nạn nhân, bắt giữ hơn mười tên buôn người, cũng không thể cứu vãn nhiều gia đình tan vỡ như vậy. Đồng chí chính là anh hùng của chúng tôi, xin đồng chí hãy nhận vinh dự của người anh hùng.”
Kim Tu Hiền hai tay nâng giấy khen và cờ thưởng. Lúc này, Cố Thần Tiêu mới đưa tay nhận lấy nhưng anh không nhận năm trăm đồng đó.
“Năm trăm đồng này đồng chí hãy trả lại cho gia đình nạn nhân, tôi không thể nhận tiền của họ. Tôi ở đội sản xuất Hồng Sơn tiếp nhận tái giáo dục, sở dĩ làm như vậy hoàn toàn là nhờ sự giám sát và ảnh hưởng của trưởng thôn và dân làng. Họ có ý thức giác ngộ cao, có tinh thần phấn đấu gian khổ nếu không có ảnh hưởng của họ cũng không có tôi của ngày hôm nay đã cải tà quy chính. Vì vậy, các đồng chí cũng nên cảm ơn họ, tôi sẵn lòng đóng góp hai trăm đồng từ tiền thưởng cho đội sản xuất để làm một đóng góp cho đội chúng ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT