Vừa ra khỏi thang máy, Ân Phụng Xuân đã mặt không biến sắc, quay sang nói với Ngô Lệ Toàn: “Khương Minh Châu sẽ giải thích rõ cho cô, tôi không phải loại người như cô nói.”
“Vâng, bác sĩ Ân,” Ngô Lệ Toàn lễ phép đáp. “Tôi tin bác sĩ Ân là người tốt.”
Hai người đàn ông còn lại nhìn vẻ mặt khách sáo của cô, trong lòng chỉ thoáng nghĩ:E rằng đây là một cô gái đao thương bất nhập.
Ân Phụng Xuân cau mày quay đi.
Hoàng Chí Lỗi nhìn người bạn thân từ nhỏ của đàn em, bất giác nghĩ đến câu: Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Đàn em đã đặc biệt rồi, bạn của cô ấy cũng chẳng phải người tầm thường. Ngô Lệ Toàn vốn chẳng để tâm chuyện của mình, dù sao cô không giống bạn thân, không làm việc ở bệnh viện này. Việc kinh doanh lá trà ở đây không được thì có thể tìm nơi khác. Cô chỉ lo cho bạn mình, bèn hỏi: “Oánh Oánh bây giờ đang ở nhà bác sĩ Tào phải không?”
“Đúng vậy.” Hoàng Chí Lỗi đẩy gọng kính.
“Tôi hỏi một câu được không, bác sĩ Hoàng? Bác sĩ Tào có thật lòng với cô ấy không?” Ngô Lệ Toàn dè dặt hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT