Đào Trí Kiệt nhường lại vị trí mổ chính. Lúc này, anh hơi nghiêng đầu, nhìn về phía vị trí Tạ Uyển Oánh đang đứng. Chỉ thấy cô cũng di chuyển theo các nhân viên phẫu thuật để có thể quan sát thao tác của bác sĩ tốt hơn.
Ngay cả khi chỉ là người quan sát, cô ấy cũng có một mức độ tập trung đáng sợ. Đào Trí Kiệt nhớ lại lần đầu tiên anh gặp cô trong phòng mổ của khoa Ngoại Tổng quát II. Bản thân mình đã thật sự bị vẻ mặt đó của cô thu hút một cách sâu sắc.
Đeo đôi găng tay y tá đưa tới, Tống Học Lâm tuân mệnh bước lên, đứng vào vị trí mổ chính, tay nhận lấy dao siêu âm. Gương mặt có phần thanh tú và hơi nhỏ của anh, cùng đôi lông mày lộ ra bên trên chiếc khẩu trang trông như hai nét mực tàu vẽ rất nhạt, khiến anh trông giống một cậu bé chưa lớn. Tuổi tác dù sao cũng hiện rõ ở đó, một sinh viên y khoa vừa tốt nghiệp cũng giống như một chú gà con vừa mới nở, vẫn còn vẻ non nớt trẻ con.
Nếu thật sự nghĩ về anh ta như vậy, thì chắc chắn là sai một cách thái quá. Đừng quên, đây là một bác sĩ trẻ tuổi ngay trong lần đầu tiên đến phòng mổ này đã được người mổ chính chỉ định lên bàn cắt khối u.
Chỉ nghe Đào Trí Kiệt nói với người mới vừa lên bàn mổ: “Nếu em đã sẵn sàng, có thể xuống dao bất cứ lúc nào.”
Anh đang hoàn toàn trao quyền tự do cho người mới. Đừng cho rằng đây chỉ là sự tin tưởng, đây đồng thời còn là biểu hiện của sự tự tin vào kỹ thuật siêu việt của bản thân. Đây chính là một bậc thầy về kỹ thuật.
Toàn bộ phòng mổ vì câu nói này của Đào Trí Kiệt mà trở nên lặng ngắt như tờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play