Thông thường, các cô gái, kể cả sinh viên y khoa nữ, phần lớn đều có chút bất lợi khi làm việc nặng. Khi có các bạn nam ở đó, họ đều hy vọng sẽ được giúp một tay hoặc được làm thay toàn bộ.
Vì thế, anh ta đã chuẩn bị sẵn sàng để giúp cô, không ngờ cô lại ôm đi hết. Khoan đã, có gì đó không ổn? Bất chợt tỉnh ngộ, anh ta không còn đi chậm rãi như một con mèo nữa, mà vội vàng quay trở lại.
Đúng vậy, khi quay lại chỗ các thầy, tất cả đều đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhắm vào cô nàng lực sĩ này.
“Này…” Khâu Thụy Vân hỏi Tống Học Lâm, người vừa vội vã quay trở lại từ phía sau.
Trong ánh mắt lãnh đạm của Tống Học Lâm có một tia bối rối. Anh ta chưa bao giờ phải biện giải cho loại chuyện này, khiến lời thốt ra từ môi cũng không hoàn toàn tự tin: “Em định giúp cô ấy, nhưng cô ấy chạy nhanh quá, hình như không thấy em.”
Nói đến câu cuối “hình như không thấy em”, gương mặt thanh tú của Tống Học Lâm thoáng cứng đờ.
“Để cho cậu ấy ôm.” Khâu Thụy Vân nói với Tạ Uyển Oánh. Vốn dĩ ý của ông là để cậu con trai ôm, mười mấy cuốn bệnh án cũng khá nặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play