Biện pháp duy nhất có thể giúp bạn học lúc này là: giúp cậu ấy thu hẹp phạm vi những người được thông báo về bệnh tình.
Điểm này bác sĩ hoàn toàn có thể làm được, bản thân bác sĩ có nghĩa vụ bảo vệ quyền riêng tư liên quan đến bệnh tình của bệnh nhân. Cậu bạn Triệu sợ rằng đàn anh Đào sẽ làm ầm lên khiến mọi người đều biết bệnh của cậu, hoặc là đàn anh Đào sẽ thông báo cho người nhà cậu. Tuy nhiên, cô cho rằng đàn anh Đào sẽ không đến mức la toáng lên cho cả thế giới biết, mà có lẽ chỉ thông báo cho người nhà của bệnh nhân. Nói rõ ràng trực tiếp cũng có thể giúp cậu bạn yên tâm chữa bệnh.
Đào Trí Kiệt ngầm hiểu ý đồ của cô đàn em, anh cười nói: “Yên tâm, chúng tôi sẽ không nói đâu, chưa có sự đồng ý của chính cậu ấy thì sẽ không nói bệnh tình cho người khác nghe. Trước đó chúng tôi báo cho ông nội cậu ấy là vì biết chính cậu ấy chắc chắn cũng sẽ tìm ông mình. Là đồng nghiệp ở khoa của giáo sư Triệu, chúng tôi cần phải nói rõ tình hình cụ thể của bệnh nhân cho thầy ấy biết.”
Mặc kệ Tôn Phật này nói gì, dù sao cũng không thể tin được. Triệu Triệu Vĩ gấp đến độ túm chặt lấy áo cô bạn Tạ: “Oánh Oánh, điều mình nhờ cậu nói không phải cái này.”
“Vậy là cái gì?” Tạ Uyển Oánh quay đầu hỏi cậu bạn, vẻ mặt rất nghiêm túc, “Cậu có gì không thông suốt thì có thể nói thẳng với đàn anh Đào. Đàn anh Đào rất dễ nói chuyện.”
Cô bạn Tạ ơi, cậu bị Tôn Phật này lừa hoàn toàn rồi phải không? Triệu Triệu Vĩ thầm kêu thảm trong lòng.
Trước đó cô có hơi thấp thỏm về ba chữ "dễ nói chuyện", nhưng vừa rồi đàn anh Đào đã đồng ý sẽ không nói ra nếu chưa được bệnh nhân cho phép. Điều đó chứng tỏ đàn anh Đào thật sự rất dễ nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play