Bố của Nhã Trí sửng sốt.
Chú bác sĩ cho phép tay nhỏ của cô bé sờ soạng. Tiểu Nhã Trí vội vàng thò tay vào túi áo blouse trắng của chú Đàm, từ từ lấy ra một chiếc kẹo mút tròn tròn.
Ồ! Đôi mắt nhỏ của cô bé sáng lấp lánh, nhìn chằm chằm chiếc kẹo mút trong tay, miệng nhỏ chảy cả nước miếng.
Chỉ thấy đứa bé có kẹo ăn xong liền không khóc nữa. Mọi người xung quanh đều ngỡ ngàng: Cô bé này, rốt cuộc vừa rồi khóc vì cái gì? Hóa ra không phải khóc vì phải chia tay mà là khóc đòi kẹo à?
Bố của Nhã Trí đỏ mặt vì tính háu ăn của con gái, ông dùng ngón tay gõ nhẹ lên má con: “Không cảm ơn chú à?”
Chiếc lưỡi nhỏ không ngừng liếm kẹo mút, Nhã Trí quay đầu lại, hất hất cằm với chú bác sĩ: “Ngon lắm.”
Mấy chú bác sĩ, anh chị y tá nhìn cô bé, cười không để tâm: Đúng là một cô bé lanh lợi, thay đổi thái độ nhanh như chớp. Hẳn là nó biết chú bác sĩ khó đối phó hơn cả bố mẹ nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT