Bước vào xe, nhìn thấy đàn anh chuẩn bị lái xe, Tạ Uyển Oánh nhớ lại chuyện đã hứa với anh Hồ, nói: “Đàn anh Tào có thể giúp anh Hồ viết một đơn kiểm tra không? Anh ấy có thể bị viêm túi mật.”
Đang tra chìa khóa, Tào Dũng ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn thẳng vào mặt cô.
Trong mắt Tạ Uyển Oánh hiện lên dấu hỏi.
“Oánh Oánh, quan tâm người bệnh là chuyện tốt, nhưng em không sợ sao?” Tào Dũng hỏi cô một cách cẩn thận nhất có thể, sợ chạm vào những ký ức không tốt của cô.
“Lúc đó thì rất sợ, nhưng sau khi chuyện qua đi rồi, thì không cần phải sợ nữa.” Tạ Uyển Oánh tự mình cười một cách thoải mái, cô sẽ không ngốc đến mức giữ chuyện như vậy trong lòng để tự hành hạ bản thân.
Trước mặt cô, hai tay anh vươn ra, lòng bàn tay mạnh mẽ và rắn chắc ôm lấy mặt cô, cố định đầu cô lại. Tạ Uyển Oánh ngẩn người, trong chốc lát không dám cử động. Ánh mắt của đàn anh Tào lúc này giống như tia X-quang, muốn quét qua đầu cô, có lẽ muốn xem xem đầu cô có bị thương không.
Tào Dũng thầm nghĩ: Đừng nói là con gái, con trai cũng sẽ bị dọa đến mức mấy ngày sau vẫn không thể bình thường được, tại sao cô ấy lại có thể nhanh chóng trở lại như không có chuyện gì xảy ra? Khiến anh muốn an ủi cũng không được sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT